Ấn bản thứ 10 này là ấn bản được chỉnh sửa nhiều nhất của cuốn sách. Do vài năm gần đây, ngành công nghiệp âm nhạc đã thay đổi nhanh hơn rất nhiều so với bất kỳ thời gian nào trong lịch sử.
Hãy để tôi giải thích:
Kể từ những năm 1890, âm nhạc sinh ra lợi nhuận bằng cách bán một số thứ như: ống sáp thu âm, piano roll (phương tiện lưu trữ âm nhạc dưới dạng những cuộn giấy được đục lỗ thể hiện những ký hiệu của nốt nhạc), đĩa shellac (hay còn gọi là đĩa đá), đĩa vinyl (hay còn gọi là đĩa than), băng cát-sét, đĩa CD, và các loại hàng hóa khác (chà, tôi đoán là chúng ta vẫn còn làm như vậy). Nhưng việc kinh doanh giờ không chỉ tập trung vào bán hàng. Hiện nay, Spotify, Apple Music, Amazon Music, YouTube và những dịch vụ tương tự đã cách mạng hóa cách con người tiêu thụ âm nhạc. Và sự thay đổi này quyết liệt hơn hẳn những gì bạn có thể nghĩ.
Hãy cùng xem xét điều này:
1. Trong quá khứ, khi bán đĩa là hoạt động chính của ngành kinh doanh âm nhạc, bạn có thể tới một cửa hàng băng đĩa và mua 2-3 đĩa nhạc một lúc. Ngày nay, bạn chỉ có thể nghe trực tuyến mỗi lần một bài hát. Có vẻ chẳng có gì là to tát, nhưng…
2. Thời đó, nghệ sĩ được trả một số tiền bằng nhau trên mỗi đĩa nhạc được bán ra, bất kể người mua nghe nó cả nghìn lần hay không bao giờ lấy ra khỏi vỏ và chỉ dùng nó như một cái chặn cửa. Nhưng ngày nay, càng có nhiều lượt nghe, bạn càng kiếm được nhiều tiền. Tuy nhiên…
3. Trước đây, nếu đĩa nhạc của tôi được bán ra với số lượng lớn, nó không gây ảnh hưởng nào đối với doanh số bán đĩa của bạn. Fan (người hâm mộ) của bạn sẽ mua album của bạn, và fan của tôi sẽ mua album của tôi. Thực tế, nếu bạn có đĩa bán chạy, nó sẽ kéo nhiều người tới cửa hàng băng đĩa và việc đó sẽ gia tăng cơ hội bán các đĩa nhạc của tôi. Nhưng trong thế giới phát hành nhạc trực tuyến, điều đó không còn đúng nữa. Vì những lý do mà chúng ta sẽ thảo luận sau, lượt nghe nhạc của bạn càng nhiều, tôi càng kiếm được ít tiền. Đây là một thay đổi thực sự toàn diện.
Tin tốt là, sau 15 năm doanh thu âm nhạc tuột dốc không phanh, chúng ta đã có khoản tăng lợi nhuận đầu tiên vào năm 2016. Và mỗi năm sau đó, chúng ta đã đạt mức tăng trưởng hai con số. Tất cả đều nhờ phát hành nhạc trực tuyến.
Chúng ta vẫn còn phải tiếp tục cố gắng – ở thời điểm cuốn sách này được viết, doanh thu từ các bản thu âm vẫn ít hơn so với 60% những gì đạt được ở thời kỳ đỉnh cao năm 1999. Nhưng tôi đoán là nó sẽ trở nên lớn mạnh hơn bất kỳ giai đoạn nào trong lịch sử. Tại sao?
Vào năm 1999, thời kỳ đỉnh cao lịch sử của ngành kinh doanh âm nhạc, một người mua đĩa CD trung bình chi 40-50 đô-la mỗi năm cho đĩa CD; tạm tính là 45 đô-la. Ngày nay, với các gói thuê bao có giá 10 đô-la mỗi tháng, trung bình phí mỗi thuê bao là 7 đô-la (do có các gói giảm giá cho sinh viên và hộ gia đình). Như vậy nếu cho là 7 đô-la mỗi tháng, nghĩa là một người yêu nhạc sẽ chi khoảng 84 đô-la mỗi năm. Gần như gấp đôi 45 đô-la chi phí mua đĩa CD mà chúng ta thu được từ mỗi fan trong những ngày xưa tươi đẹp. Thêm vào đó, số lượng thuê bao đang gia tăng trên toàn thế giới.
Nhưng chờ đã… còn nữa! Trong thời hoàng kim của ngành công nghiệp âm nhạc, người mua đĩa CD thường ngừng đến cửa hàng băng đĩa (hay thậm chí cả nghe nhạc) khi bắt đầu bước sang độ tuổi 20. Ngày nay, tất cả mọi người ở mọi độ tuổi đều đăng ký nghe nhạc ở các dịch vụ phát hành nhạc trực tuyến (những người lớn tuổi thì nghe Lawrence Welk, và bọn trẻ muốn nghe những thứ như là Baby Shark – một bài hát có thể ăn mòn não bạn một cách tàn nhẫn). Điều đó có nghĩa là nhạc trực tuyến không chỉ kiếm được nhiều tiền trên mỗi người dùng hơn (84 đô-la so với 45 đô-la ở ví dụ trên), mà còn mang tới một phạm vi khách hàng rộng lớn chưa từng có. Vậy nên, thật dễ hiểu khi ngành công nghiệp này đang lớn mạnh hơn bao giờ hết.
Vài năm gần đây có một sự chuyển biến đột ngột, đó là khái niệm “album” đã bị thách thức. Trong thời đại nhạc trực tuyến, khi bạn có xu hướng chỉ nghe những bài hát mà mình thích thì một “album” nghĩa là gì? Tại sao các nghệ sĩ vẫn nên bận tâm đến việc thực hiện các album dù họ có thể phát hành từng bài hát? Và nếu album biến mất, điều đó có ý nghĩa gì với các hợp đồng thu âm – loại hợp đồng luôn dựa vào việc chuyển giao và phát hành album? Ví dụ, nếu hợp đồng của bạn yêu cầu bạn chuyển giao ba album, nhưng không còn ai muốn sở hữu album nữa, vậy làm sao bạn có thể hoàn thành thỏa thuận?
Và đây mới là vài điểm mới mẻ khai vị trong ấn bản này. Ngoài ra, ấn bản còn cập nhập tất cả những con số thống kê về ngành công nghiệp âm nhạc hiện tại, có thêm một phần mới về những trường hợp vi phạm bản quyền gần đây, một phần tổng quan về Đạo luật Hiện đại hóa Âm nhạc và nhiều điều khác. Tất cả đang chờ đón bạn ngay trong cuốn sách này.
Vậy hãy bước tới và để tôi cho bạn thấy cách ngành kinh doanh âm nhạc đang xoay chuyển như một khối rubik.
HÃY MỞ MIỆNG VÀ HÉT “AHHHH”!
Trong nhiều năm, tôi đã giảng dạy một lớp về ngành kinh doanh âm nhạc theo Chương trình Chuyên nghiệp Nâng cao của Trường Đại học Luật Nam California. Lớp học dành cho các luật sư, kế toán, CEO của các công ty thu âm và phim ảnh, các quản lý, những người đại diện, các nhân viên pha chế, những người muốn quản lý các đội ngũ. Ở buổi đầu của một trong những khóa học này, một người bạn đã tới gặp tôi. Cô ấy là CEO của một hãng phim, và tham gia lớp học để hiểu thêm về ngành kinh doanh âm nhạc, bởi vì nó có liên quan tới phim ảnh. Cô ấy nói: “Tôi ở đây để mở toang tâm trí và lấp đầy nó bằng những kiến thức về ngành kinh doanh âm nhạc.” Tôi thích hình ảnh đó (bởi vì có rất nhiều thứ tôi thích được tiếp thu theo cách đó), và nó thúc đẩy tôi phát triển một cách truyền đạt những tư liệu phong phú trong cuốn sách này tới bạn sao cho thật thoải mái. Vậy nên nếu bạn chấp nhận ngồi lại, thư giãn và cởi mở tâm trí của mình, tôi sẽ nói cho bạn tất cả những gì cần biết về ngành kinh doanh âm nhạc (và thêm một chút kiến thức khác nữa để mọi thứ trở nên hiệu quả hơn).
TÔI ĐÃ BẮT ĐẦU NHƯ THẾ NÀO?
Tôi thực sự yêu thích những gì mình làm. Tôi đã nghiên cứu luật âm nhạc hơn 30 năm, và tôi đã làm công việc đại diện cho các nghệ sĩ thu âm, nhạc sĩ, nhà sản xuất, đơn vị phát hành âm nhạc, nhạc sĩ sáng tác nhạc phim, CEO trong ngành, các công ty thu âm, hãng phim, quản lý, đại diện, quản lý kinh doanh và các cá nhân hay tổ chức khác trong ngành.
Tôi làm công việc này là có mục đích, bởi tôi luôn yêu thích nghệ thuật sáng tạo. Trải nghiệm đầu tiên của tôi về giới giải trí là vào thời tiểu học, trình diễn ảo thuật trong các buổi sinh hoạt tập thể. Tôi cũng bắt đầu chơi đàn phong cầm trong những năm tiểu học. (Tôi từng chơi đàn phong cầm khá tốt; tất cả mọi người đều vỗ tay khi tôi chơi bài Lady of Spain1. Tôi đã từ bỏ vì nhận thấy không thể tán gái được khi phải kè kè đeo cây đàn phong cầm.) Ở trường trung học, tôi đã tốt nghiệp các khóa học từ đàn phong cầm cho tới guitar, và thời sinh viên ở Texas, tôi đã chơi ở vị trí guitar lead (người sẽ đánh nốt ở phần dẫn, phần kết thúc, độc tấu ngẫu hứng…) trong một ban nhạc tên là Oedipus and the Mothers. Khi tôi còn ở trong ban nhạc, chúng tôi đã thu âm một bản demo và thử bán nó cho bạn của gia đình mình, Snuff Garrett (tôi sẽ nói về anh ấy sau). Snuff, một nhà sản xuất thu âm quyền lực đã dành thời gian để gặp tôi. Cuộc gặp đó là bước ngoặt lớn trong đời tôi. Snuff đã lắng nghe bản thu âm, cười, và nói: “Don… hãy tới học trường luật!”
1. Một bài hát nổi tiếng được sáng tác năm 1931 của nhạc sĩ Tolchard Evans, lời bài hát được viết bởi “Erell Reaves” – nghệ danh của Stanley J. Damerell, Robert Hargreaves và Henry Tilsley.
Tôi đã nghe theo lời khuyên của Snuff và đi học trường Đại học Luật của Harvard. Khi ở đó, tôi đã chơi ở vị trí guitar lead trong một ban nhạc tên là Rhythm Method. Nhưng mọi việc nhanh chóng trở nên rõ ràng rằng, khả năng của tôi trong ngành âm nhạc chính là kinh doanh. Khi đã tốt nghiệp, trước tiên tôi làm dịch vụ thuế cho các nghệ sĩ. Giống như những mảnh ghép phức tạp, luật thuế có rất nhiều điều thú vị, nhưng khi tôi nhận ra rằng có một thứ được gọi là luật âm nhạc, năng lượng thực sự tuôn trào trong tôi. Thực tế, tôi đã tham gia USC – lớp học mà sau này tôi trở thành giáo viên, và nó khiến tôi phấn khích đến mức tôi đã rời khỏi công việc dịch vụ thuế để lập nên công ty hiện tại của mình. Làm về luật âm nhạc thú vị hơn rất nhiều, đến nỗi nó không còn giống một công việc nữa (tới giờ tôi vẫn còn cảm thấy thế), và tôi đã thích nó tới mức cảm thấy tội lỗi mỗi khi được trả tiền (tôi đã vượt qua được cảm giác này).
Trải nghiệm đầu tiên của tôi về luật giải trí là làm đại diện cho một người mẫu xinh đẹp, cao hơn 1m80, được giới thiệu bởi bác sĩ nha khoa. (Tôi đã hứa với ông ấy rằng tôi sẽ đáp lễ, vì hầu như khách hàng nào của tôi cũng có răng). Tôi ngờ rằng cô người mẫu đang bị một người quản lý đeo bám (theo đủ mọi nghĩa). Ông ta muốn ký với cô ấy một hợp đồng với chi phí bằng 50% tổng thu nhập của cô ấy trong 10 năm. Tuy nhiên, tôi biết chuyện này không đúng, vậy nên tôi hồi hộp gọi cho ông ta để thương lượng. Tôi vẫn nhớ giọng mình vỡ ra khi tôi nói rằng đề nghị của ông ta vượt quá tiêu chuẩn của ngành, vì hầu hết các quản lý chỉ nhận 15% (điều này là sự thật). Ông ta đã hỏi vặn lại: “Thật thế sao? Ai vậy?” Hừm, ông ta đã bắt thóp được tôi. Tôi không nắm rõ về công việc của các quản lý, huống chi biết được họ là ai. Bởi vậy tôi đã học được bài học đầu tiên về nghệ thuật khiêm nhường.
Khi bắt đầu hiểu về cách hoạt động của ngành kinh doanh âm nhạc, tôi đã nhận ra rằng, tình yêu về cả nghệ thuật sáng tạo và kinh doanh đã đưa tôi bước vào giữa hai thế giới và khiến chúng liên quan tới nhau. Sự kết hợp giữa nghệ thuật và thương mại đã luôn hấp dẫn tôi – chúng không thể tồn tại nếu thiếu một trong hai – tuy nhiên, việc vừa muốn tự do sáng tạo, vừa muốn kiểm soát chi phí để có lời đã vĩnh viễn bị khóa chặt trong cuộc tử chiến của Vulcan1. Điều đó có nghĩa là ngành kinh doanh âm nhạc sẽ luôn luôn cần các luật sư.
1. Quê hương của Spock, nhân vật trong bộ phim Star Treck. Spock và bạn anh ta là Kirk đã phải tử chiến ở đây.
Dù sao thì hiện tại tôi đã chuyển hướng năng lượng sáng tạo của mình vào các hợp đồng kinh doanh sáng tạo và tôi thỏa mãn nhu cầu trình diễn của bản thân bằng cách giảng dạy, diễn thuyết và chơi guitar. Tuy nhiên, để đảm bảo mình không trở nên quá đơn điệu, tôi dạo quanh các sở thích kỳ quặc của mình: ảo thuật, radio nghiệp dư, cử tạ, guitar, huấn luyện chó, đàn băng cầm năm dây (banjo), karate, cờ vua, bài xì (poker), cờ tào cáo (backgammon) và đầu tư bất động sản. Tôi cũng viết tiểu thuyết, và các bạn phải mất tiền mới được đọc chúng.
PHẪU THUẬT NÃO
Khi nói về sự kết hợp giữa sáng tạo và kinh doanh, tôi đã khám phá ra rằng một ngôi sao nhạc rock và một bác sĩ phẫu thuật thần kinh có một số điểm tương đồng. Không phải ai cũng đặc biệt giỏi trong công việc của người khác (và tôi không chắc cách đổi chéo nào sẽ mang lại kết quả thảm khốc hơn), đúng hơn là mỗi người có khả năng thể hiện kỹ năng xuất sắc của mình và kiếm ra một số tiền cực lớn, mà không cần bất cứ kỹ năng tài chính nào. Trong phần lớn công việc kinh doanh, trước khi có thể kiếm được những khoản lớn, bạn phải tích cực học hỏi về cách vận hành công việc kinh doanh. Ví dụ nếu mở một cửa hàng giày, bạn phải lập ngân sách, đàm phán thuê nhà, thương lượng về giá của các đôi giày, v.v.. Tất cả những việc này phải được giải quyết trước khi bạn có được khách hàng đầu tiên. Nhưng trong ngành giải trí, cũng như trong ngành phẫu thuật, bạn có thể bay lên đỉnh cao mà không cần bất cứ chuyên môn kinh doanh nào.
Kiếm sống bằng một công việc kinh doanh mà bạn không am hiểu thực sự rất rủi ro. Tuy nhiên có rất nhiều nghệ sĩ (bao gồm cả những nghệ sĩ lớn) chưa từng được học về những thứ cơ bản như cách tính toán phí bản quyền bản thu âm, bản quyền là gì, các hoạt động của một công ty phát hành âm nhạc, và cả những điều khác sẽ có ảnh hưởng trực tiếp tới cuộc sống của họ. Họ không biết gì về những thứ này bởi vì (a) họ dành hầu hết thời gian cho việc làm nhạc; (b) họ không hứng thú; (c) chúng nghe có vẻ quá phức tạp; và/hoặc (d) tìm hiểu về chúng sẽ có cảm giác giống như phải đi học lại. Nhưng nếu không biết những điều cơ bản này, họ sẽ không thể hiểu được những mặt khác trong công việc của mình. Và khi càng thành công, cuộc sống của họ sẽ càng trở nên phức tạp, thậm chí sẽ lạc lối nhiều hơn.
Mặc dù sự thật là một số nghệ sĩ thậm chí còn từ chối lắng nghe những buổi nói chuyện về kinh doanh (bạn sẽ thấy họ trở nên lãnh đạm nếu bạn đề cập quá nhiều về chủ đề này), một số khác lại trở nên rất hứng thú và học hỏi tất cả các chi tiết về công việc của họ. Tuy nhiên, phần lớn đều ở mức trung lập. Họ không thực sự thích thú với kinh doanh, nhưng họ muốn có được những quyết định sắc sảo về sự nghiệp của mình. Những nghệ sĩ này đủ thông minh để biết được một điều đơn giản là: Không ai chăm nom công việc kinh doanh của mình tốt hơn chính bản thân mình.
Dành cho những khách hàng hứng thú từ mức vừa phải tới thực sự nghiêm túc, tôi đã phát triển một phương pháp giải thích những điều cơ bản sao cho thật đơn giản, bằng ngôn ngữ hằng ngày. Chỉ cần dành một ít thời gian, các khách hàng này đã hiểu được những khái niệm cốt yếu, và tất cả đều thích thú (tôi nữa). Nó cũng mang lại một sự khác biệt to lớn tới sự tự tin của nghệ sĩ về công việc của họ, và cho phép họ mang tới những đóng góp có giá trị đối với quá trình.
Bởi vì kết quả của những bài học này quá tích cực, một số khách hàng đã hỏi liệu chúng tôi có thể mở rộng các chủ đề sâu hơn không. Do đó, cuốn sách này ra đời. Tôi chỉ vừa hoàn thành công việc giảng dạy ở lớp học về kinh doanh âm nhạc ở USC và nhận ra rằng những ghi chú ở lớp học chính là phác thảo của một cuốn sách. Vậy nên sau khi tìm kiếm thêm để khiến nó trở nên hấp dẫn, tôi đã tập trung và hoàn thành ấn bản đầu tiên.
Cuốn sách được thiết kế để mang tới cho bạn một cái nhìn tổng quan về ngành công nghiệp âm nhạc. Bạn có thể đọc nó một cách hời hợt hay kỹ lưỡng tùy theo mức độ hứng thú, khả năng tập trung và mức độ chịu đựng của mình. Cuốn sách này không dành cho các luật sư hay các chuyên gia, vậy nên nó không bao gồm những tiểu tiết mà bạn sẽ tìm thấy trong một cuốn giáo trình dành cho các chuyên gia. Thay vào đó, nó mang lại cho bạn một cái nhìn tổng quát về mỗi phân khúc trong ngành, sau đó sẽ đi vào chi tiết đủ để bạn hiểu được những vấn đề lớn mà bạn có khả năng đối đầu.
BẢN ĐỒ RỪNG RẬM
Khi tôi còn học trung học, một viên sĩ quan cảnh sát tên là Sparks đã tới diễn thuyết ở một đại hội. Sparks cường điệu hóa với chúng tôi về cuộc sống của một người chuyên chiến đấu với tội phạm, dường như chắc chắn là tất cả chúng tôi đều thầm mong muốn trở thành cảnh sát. Trong buổi nói chuyện đó, ông đã cho chúng tôi thấy một số thứ mà tôi sẽ không bao giờ quên.
Sparks chiếu một đoạn phim, trong đó máy quay di chuyển dọc theo con đường. Nó là một đoạn phim đen trắng, chỉ dài khoảng 30 giây, được quay bởi một máy quay phim nhấp nhô dọc theo vỉa hè. Khi nó kết thúc, ngài đã hỏi liệu chúng tôi có thấy điều gì đó bất thường không. Không ai nhận thấy điều gì. Ngoài một số người ra vào cửa, nó khá giống những hình ảnh được quay khi đi lướt qua những cửa hàng buồn tẻ. Sau đó, ông đã nói rằng khi xem xong đoạn phim, một “người quan sát đã được huấn luyện” có thể chỉ ra sáu vụ phạm tội đang xảy ra. Sparks chiếu lại đoạn phim một lần nữa và chỉ ra từng sự việc (một vụ trao đổi ma túy lặng lẽ, một vụ móc túi, v.v..). Lúc này, các vụ phạm tội trở nên rõ ràng. Và tôi đã cảm thấy mình như một kẻ ngốc vì đã bỏ lỡ chúng.
Bất cứ khi nào học một kỹ năng mới, tôi đều trải qua cùng một quá trình giống nhau. Đầu tiên, mọi thứ nếu không đơn giản một cách giả tạo, thì giống như một mớ hỗn độn mờ ảo. Nhưng khi tôi hiểu được cần phải xem xét điều gì, tôi nhìn thấy ở đó một thế giới mà tôi chưa từng biết.
Từ trải nghiệm của tôi, cách tốt nhất để trở thành một “người quan sát được huấn luyện” là có một chỉ dẫn về những điều cơ bản – một khung sườn nhằm tổ chức lại các mảnh ghép. Vậy nên đó là mục đích của cuốn sách này – trở thành tấm bản đồ để vượt qua rừng rậm, và cho bạn thấy các vụ phạm tội nằm ở đâu.
CÁC CHI TIẾT
Tất nhiên không thể nào một cuốn sách (ngay cả một bộ sách nhiều tập) có thể đi sâu vào mọi ngõ ngách của một công việc kinh doanh phức tạp như kinh doanh âm nhạc. Vì vậy mục đích ở đây là mang tới cho bạn một bức tranh tổng quan, chứ không phải tất cả những chi tiết. (Bên cạnh đó, đối với một vài trong số các chi tiết đó, tôi tính phí rất cao.) Vì vậy, ngay cả khi tôi cố gắng trình bày tất cả mảnh ghép nhỏ, nhanh như mọi sự thay đổi diễn ra trong ngành này, chúng vẫn sẽ lỗi thời chỉ sau vài tháng. Vậy nên mục tiêu là mang tới cho bạn một cái nhìn tổng quan (nó sẽ không thay đổi quá nhanh, hoặc ít nhất tới khi ấn bản này được phát hành). Tôi sẽ mang tới cho bạn một thân cây trơ trụi, và bạn sẽ treo lên những chiếc lá kinh nghiệm của bản thân. Thật lạ là việc thu lượm chi tiết (từ Internet, nhặt nhạnh ở các bữa tiệc cocktail, v.v..) dễ dàng hơn so với việc học hỏi cấu trúc khái quát, bởi vì rất ít người có thời gian hoặc đủ kiên nhẫn ngồi xuống và chuyển tải cho bạn. Việc mang lại cho bạn cái nhìn tổng quát bỗng trở thành một công trình lớn hơn rất nhiều so với suy nghĩ ban đầu của tôi. Nhưng bạn xứng đáng có được nó.
MỘT SỐ KẾT QUẢ
Vì đây là ấn bản thứ 10, hiện tại tôi đã nhận được phản hồi từ các thử nghiệm ứng dụng cuốn sách này trên những đối tượng thực tế. Đối với những phản hồi mà tôi nhận được, có hai dạng đặc biệt mà tôi nghĩ rằng có thể bạn sẽ thích nghe:
Đầu tiên, tôi đã nhận được cuộc gọi giận dữ từ một luật sư về âm nhạc, ông ta đang bực bội bởi vì ông ta đã tính phí hàng nghìn đô-la để đưa cho các khách hàng lời khuyên mà tôi đã viết trong sách.
Thứ hai, tôi nhận được một cuộc gọi giận dữ tương tự từ một người quản lý, ông ta đã nói rằng hầu hết các nghệ sĩ mà ông ta gặp cứ liên tục đập cuốn sách của tôi vào mặt ông ta.
Tốt lắm! Cứ tiếp tục xô đẩy đi.
Và lời khen ngợi mà tôi tâm đắc nhất được gửi từ một độc giả nói rằng đây là cuốn sách đầu tiên mà anh ta đã đọc hết trong cuộc đời mình.
GHIM, DẬP VÀ CẮT
Khi xem qua cuốn sách này, hãy quên tất cả những gì bạn đã được học từ bé về việc giữ gìn các cuốn sách cẩn thận, đối xử với chúng như những tác phẩm nghệ thuật linh thiêng, v.v.. Hãy đọc cuốn sách này với một cây bút chì hay bút đánh dấu trong tay. Khoanh tròn hoặc đánh dấu những phần mà bạn nghĩ mình sẽ cần đến, gấp mép các trang, đánh dấu chúng với giấy nhớ, kẹp giấy hay mẩu thuốc lá – bất cứ thứ gì (trừ khi bạn đang đọc sách điện tử, trong trường hợp đó bạn có thể bỏ qua mẩu thuốc lá). Đây là một cuốn sách hành động – gồm một loạt những chỉ dẫn cách đi lại trong ngành kinh doanh âm nhạc mà không bị trấn lột. Vì thế hãy đối xử với nó như đối xử với đôi giày cũ mèm thoải mái mà bạn không ngại lấm bẩn. Không quan trọng chúng trông như thế nào, miễn là chúng đưa bạn tới đích.
LỰA CHỌN CHUYẾN PHIÊU LƯU CỦA RIÊNG BẠN
Khi các con trai của tôi – David, Josh và Jordan – còn nhỏ, những cuốn sách yêu thích của chúng đều từ loạt truyện tên là Choose your own adventure (tạm dịch: Lựa chọn chuyến phiêu lưu của riêng bạn). Bạn đọc chúng như thế này: Bắt đầu đọc cuốn sách từ trang một, và sau vài trang, tác giả sẽ đưa cho bạn một lựa chọn. Ví dụ, nếu bạn muốn Pinocchio đi xuống thung lũng, hãy đi tới trang 14, nhưng nếu bạn muốn cậu ấy đi tới trường, hãy đi tới trang 19 (các chàng trai của tôi không bao giờ chọn đến trường). Từ đó, cứ sau vài trang bạn sẽ có thêm nhiều lựa chọn, và do đó cuốn sách có một số cách kết thúc khác nhau. (Các chàng trai thích cái kết mà tất cả mọi người đều bị giết, nhưng đó là một câu chuyện khác.) Những cuốn sách kiểu này không phải để đọc liền một mạch; nếu làm vậy, bạn sẽ nhận thấy mình đang sa vào những cốt truyện và câu chuyện khác nhau. Thay vào đó, lẽ ra mỗi lần bạn nên đi theo một hướng mới.
Mô thức đó đã đem đến cho tôi ý tưởng về cách sắp xếp cuốn sách này. Bạn được lựa chọn giữa việc đọc để có được cái nhìn tổng quan hay đọc để hiểu sâu và cuốn sách sẽ cho bạn biết chỗ nào có thể bỏ qua nếu bạn muốn. Tuy nhiên, không giống như loạt truyện Choose your own adventure, bạn có thể đọc thẳng một mạch mà chỉ có rất ít hoặc hoàn toàn chẳng có gì gây tổn hại tới hệ thần kinh trung ương.
Sau đây là cách mà nó được sắp xếp:
Phần I liên quan tới cách thành lập một đội ngũ để dẫn dắt sự nghiệp của bạn, bao gồm một quản lý cá nhân, quản lý kinh doanh, đại diện và luật sư.
Phần II xem xét các hợp đồng thu âm, bao gồm các khái niệm về phí bản quyền, những khoản tạm ứng và các vấn đề cần thỏa thuận khác.
Phần III nói về nhạc sĩ và nhà phát hành, bao gồm bản quyền và cơ cấu của ngành phát hành, cũng như một phần liên quan đến việc bảo vệ tên tuổi của bạn khỏi những kẻ muốn cướp lấy nó.
Phần IV khám phá những điều cần biết nếu bạn có một nhóm.
Phần V liên quan tới những buổi hòa nhạc và các chuyến lưu diễn, bao gồm những thỏa thuận về biểu diễn cá nhân, cũng như vai trò của các thành viên thuộc đội ngũ của bạn trong quá trình này.
Phần VI nói về bán hàng, cho bạn biết cách để thu lợi nhuận từ việc in gương mặt của bạn trên các tấm áp phích, áo thun và những thứ khác.
Phần VII và VIII tìm hiểu về âm nhạc cổ điển và điện ảnh. Chúng là những phần cuối cùng bởi vì bạn cần phải hiểu được tất cả khái niệm khác trước khi tiếp cận chúng.
Bây giờ, hãy lựa chọn chuyến phiêu lưu của chính bạn. Bạn có bốn cách tuyệt vời để đọc cuốn sách này:
1. CON ĐƯỜNG CỰC KỲ NHANH CHÓNG
Nếu bạn thực sự muốn có một chuyến đi cấp tốc, vậy:
(a) Đọc Phần I, về cách chọn được một đội ngũ cố vấn;
(b) Hợp tác cùng những người biết họ đang làm gì;
(c) Hãy để họ thực hiện nó;
(d) Đặt cuốn sách lên giá để gây ấn tượng với bạn của bạn; và
(e) Nói “Chào” với tôi sau hậu trường của một trong những buổi hòa nhạc của bạn.
2. CON ĐƯỜNG NHANH CHÓNG
Hãy đọc nếu bạn chỉ muốn biết khái quát về công việc kinh doanh mà không cần nhiều chi tiết, hãy nhảy tới mỗi khi bạn nhìn thấy chỉ dẫn CON ĐƯỜNG NHANH CHÓNG.
3. TỔNG QUÁT NÂNG CAO
Nếu bạn muốn một cái nhìn sâu hơn, nhưng ít hơn bản đầy đủ, hãy đi theo các chỉ dẫn TỔNG QUÁT NÂNG CAO. Điều này sẽ mang lại cho bạn một khái quát toàn diện, cộng thêm một số chi tiết trong mỗi chủ đề.
4. CON ĐƯỜNG DÀNH CHO CHUYÊN GIA
Nếu bạn là người có thành tích cao, muốn có một cuộc thảo luận chuyên sâu, hãy đọc liền mạch.
Hãy cứ thoải mái kết hợp những con đường này. Nếu một chủ đề đặc biệt khiến bạn hứng thú, hãy đọc tiếp và xem qua các chi tiết. (Ngạc nhiên thay, những chủ đề khiến bạn hứng thú có xu hướng là những thứ đang diễn ra trong cuộc đời bạn.) Nếu chủ đề khác khiến bạn buồn ngủ, hãy đi theo CON ĐƯỜNG NHANH CHÓNG để vượt qua nó.
Hãy bắt đầu với Phần I.
Reflow text when sidebars are open.