Khoa Địa lý của Trung Hoa, xưa kia, là khoa phổi hợp thuyết âm dương, ngũ hành với sự quan sát cách thể hình thể của các mạch dất cùng lối đi của sông, ngòi, suối, lạch mà tìm ra nơi có chứa tự khi mạch của đất, dùng nơi đó làm đầu kết.
Họ quan niệm rằng nơi có đất kết, có thể chọn xương người chết nếu là hết âm - phần và có thể làm nhà, đình chùa, lập Doanh trại. Thị trấn. Đô thị lên trên nếu là đất kết dương cư, để người sống được hưởng sự thịnh vượng phát đạt do tủ khí của vùng đất có đất kết đó.
Khoa Địa lý có từ lâu, sự ích lợi của đất kết đã được ông cha chúng ta tin tưởng và cả chúng ta cũng có nhiều người công nhận là đúng: sử sách có ghi chép nhiều sự kiện chứng tỏ là khoa Địa lý có một giá trị nào ảnh hưởng đến đời sống con người.
Câu ca dao: "Sống vẽ mô về mả chứ không ai sống về cả bát cơm", đã chứng minh sự quan trọng của khoa Địa lý với con người Việt Nam.
Khoa Địa lý, có một huyền thoại vàng son như vậy, tiếc thay đến nay đã gán như thất truyền, vì phép Địa lý chính tông đã bị những man sư và man thư làm cho sai lạc đi nhiều. Lý do của sự tàn tạ sa sút của khoa này trước tiên là người xưa thấy phép để đất có thể làm thay đổi được hạnh phúc của cả một giòng họ thì cho là quỷ và giữ bí truyền. Theo truyền thuyết thì xưa kia bên Tàu có một số giòng họ nắm khoa Địa lý chỉnh tông, giữ bí truyền, mỗi đời chỉ một hay hai người được biết bi pháp đó.
Việc bị truyền khoa Địa lý chỉnh tăng, cũng như các khoa bị truyền khác ở ú Đông, làm cho khoa đó mỗi ngày một mai một đi, do sự thất truyền huy sự ngu tối của truyền nhân. Trong khi đó thì những kiến thức không có căn bản vững chắc về khoa đó lại được một số người đem thêu dệt cho văn vẻ một cách bừa bãi, để làm tài liệu cho những người tò mò và hiếu kỳ. Khoa Địa lý bị công phủ và triệt tiêu do hai lý do trên cả ngàn năm liên tiếp nên ngày nay, một số lớn sách và thầy địa lý không còn có giá trị như KIỂU, kể cả những sách và thủy từ trước Trung Hoa qua.
Ở Việt Nam, còn sót lại một thiểu số thấy giải vi khu công cân nhắc san định rút kinh nghiệm về khoa này giản một đời người mới nhận ra thế nào là Địa lý chính công và thể nào là mun thư, đều có cùng một nhận định:
"Chỉ có sách Địa lý của cụ Tả Ao là giản dị và đúng nhất. Nhưng tiếc thay sách này thất truyền từ lâu". Căn cứ một một số ít khẩu truyền về khoa Địa lý của cụ Tả Ao còn sót lại các cụ thấy chính xác, để học, dễ hiểu. So sánh nộ với một số sách Địa lý rắc rối, mỏng lung của Trung Ho đưa qua, các cụ khuyên: "Ngày nay muốn học Địa lý chủ giỏi trước tiên phải kiếm cho được sách của cụ Tả Au dễ có số vốn chính tông căn bản, vải thực hành cho vững chắc, nhiên hậu mới có thể xem các sách Địa lý của Trung Hoa mà bổ túc thêm, mới có kết quả.
Từ năm 1943 tác giả nhân những cuộc ngao du nhiều tỉnh từ Thượng du đến Trung châu Bắc Việt, có gặp một số thầy Địa lý Tảu và Việt Nam, sẵn tính tò mò nên có tìm hiểu ít nhiều về khoa đó.
Tác giả thấy sự hiểu biết về khoa địa lý của mình rất hạn hẹp nên lưu ý nên tìm sách Địa lý Tả Ao để bổ túc thêm. Việc cổ công tìm kiếm luôn mấy chục năm chỉ thêm cho tác giả vài câu khẩu truyền Địa lý Tả Ao và sự nuối tiếc sự thất truyền của bộ sách quý giá đó.
Một sự tình cờ may mắn và ngoài ước muốn, cách đáy trên hai năm tác giả một lần gặp được 3 bộ sách Địa lý quý giả nhất của Việt Nam là:
1. Bộ Địa Đạo diễn cụ Tả Ao (120 câu văn vần)
1. Bộ Dã đàm Tử An (Văn xuôi)
1. Bộ Bí thư Đại toàn của Nguyễn Bỉnh Khiêm (Chữ Hán)
Sau khi nghiên cứu kỹ ba bộ sách trên dưới sự hết lòng chỉ bảo của một số các vị cao nhân về khoa Địa lý, tác giả mới hiểu thế nào về khoa địa lý chính tông. Nó thật khác hẳn những phép mà các sách Địa lý hiện nay trình bày,
Sách Địa lý Tả Ao chỉnh tông nói thẳng đến phần gốc, phần căn bản, làm sao cho người học nó mau tìm đến Long chân huyệt đích trong khi các sách của Trung Hoa bán trên thị trường lại nói nhiều đến cái ngọn và bội vẽ cho rắc rối khó hiểu thêm lên.
Trong 3 quyển sách quý nêu trên thì quyển Địa Đạo Diễn ca là dễ xem nhất vì nó chỉ có 120 câu thơ nôm nhẹ nhàng như ca dao. Tuy 120 câu thơ này mới xem giản dị, xong viết do một vị Thánh Địa lý Việt Nam, nên sức hàm chứa của nó cũng phải có 1 giá trị đặc biệt nào cần phát huy cho hết dụng ý.
Do đó, để lưu lại một cổ thư giá trị và để người đọc nó đỡ mất thì giờ tìm hiểu, nên tác giả cố công diễn giải 120 câu thơ này với dụng ý trình bày như sau.
- Không thêu dệt thêm những gì xa lạ
- Phát huy cho hết cái chân hàm súc của nó.
Cách trình bày như thể có thể không vừa ý những vị quá giỏi về khoa này hay những vị bị ảnh hưởng của loại sách "Địa lý mê hồn trận của Trung Hoa hiện đang bản trên thị trường.
Tuy nhiên với mở kiến thức đơn giản và chân thực của phần diễn giải 120 câu thứ năm của Địa đạo diễn cụ Tủ Áo này, chắc chắn, trước tiên, thỏa tinh tò mò củỦ người muốn tìm hiểu khoa học bị truyền khó hiểu xưa nay, sau nữa, số vốn sợ đẳng này dù ít ôi đi nữa, cũng là cái kim chỉ nam chắc chắn cho những vị nào muốn khảo cứ sâu rộng hơn.
Riêng về hình vẽ chúng tôi cũng trình bày một đường lỗi như phản diễn giải, là trọng chân địch, dù thỏ sơ, hơn là chi tiết khó hiểu.
Với mở kiến thức Địa lý còn con nhưng đích thực này, những vị tin tưởng Khoa Địa lý cũng có một số vốn hiểu biết đủ để phân biệt thấy hay thầy dở. Nói đến thấy Địa lý, chúng tôi cũng nên lên đây mỗi tương quan giữa thầy Địa lý và người xin để đất, lấy một mẫu mực xưa kia, để các bạn có một căn bản mà linh động cho sự việc ngày nay.
Thật ra, xưa nay, khoa Địa lý vẫn thuộc loại bi truyền. Nó có một ảnh hưởng lớn lao đến sự thịnh suy của cả một giòng họ nên các thủy Địa lý chân chính, có đạo tâm, rất thận trọng không đám ai xin cũng để cho đất lớn, môi trường là sợ tốn âm đức của mình, hai là sự chính kẻ thiếu đức đó bị sát hại vì công danh tài lộc ca mà đức mỏng.
Tuy nhiên cũng có những trường hợp ngoại lệ do ăn tình nghĩa hay tạo nên:
1- ÂN: Thủy Địa lý được họ cứu trong lúc hoạn nạn.
2- TÌNH: Thủy đã sống chung với họ trong lúc hoạn nạn.
3- NGHĨA: Họ có đại nghĩa với xã hội hay với thủy,
4- LỤY: Thủy có nhớ và họ nhiều lần về vật chất để làm ăn sinh sống
Ân và nghĩa là nặng được thấy lưu tâm kiếm cho đất lớn. Có thể cho cả hai họ nội ngoại. cho dòng dõi sau này được đồng thịnh vượng.
Tình và lụy thì nhẹ hơn được thấy tùy duyên tùy phúc, có đất lớn cho lớn, có đất nhỏ cho nhỏ. Người phúc vừa phải, nếu kinh trong thủy cũng có thể được đất lớn. xong thấy luôn luôn ở bên cạnh khuyên nhủ chỉ bảo, cho họ tạo thêm đức, để được hưởng đất đó. Vì vậy các cụ xưa lo tạo phúc trước khi kiếm đất kết. Câu: Tiên tích Đức, hậu tầm Long là thế.
Kiểm báu mong đến tay kẻ chỉ sĩ anh hùng hào kiệt thì xưa nay những sách có tầm quan trọng cũng mang đến tay người tài đức.
Chúng tôi phá bỏ đường lối giữ bí truyền sách quý thì chúng tôi cũng cầu mong những vị nào đạt được chân lý của Địa lý vì sách này, cũng dè dặt cản nhắc trước khi để đất. Nó như con dao sắc hai lưỡi, đúng thì hay vô cùng. xong nhóm thì hại cũng không phải nhé.
Theo sự kinh nghiệm của các vị nghiên cứu loại sách có liên quan đến thiên cơ, đến sự huyền bí của Vũ trụ như sách này thì người càng có đực, cũng có tâm, cũng vô tư và vị lợi, học nói cùng mưu đạt được chân lý.