…Câu hỏi rền vang trong chính nội tại của anh: “TA LÀ AI?” và Im lặng; không có câu trả lời dấy động. Anh đang hiện hữu triệt để, chỉ có sự Im lặng tột cùng. Và rồi phép lạ xuất hiện; anh không thể đề ra một câu hỏi nào nữa. Những câu trả lời đã trở nên vô nghĩa, rỗng tuyếch. Và khi câu trả lời và câu hỏi biến mất, anh mới chợt thẩm thấu trực nhận rằng: Đó là sự chuyển hóa tâm thức. Và với sự chuyển hóa đó, anh là một vị phật. Và rồi anh đột nhiên cười phá lên khi anh nhận ra rằng anh đã là phật từ vô thỉ, không phải bây giờ anh mới thành phật, nhưng anh có bao giờ quán chiếu sâu xa như vậy đâu; anh chạy lẩn quẩn, loanh quanh tìm kiếm ngoài con người anh, và anh không hề quay trở về nhà xưa bến cũ.